Friday, June 15, 2007

Blog 5xu - Mười năm Netnam 2

Phần 2

Cục Gạch là dân tin học, ra trường chắc là do học giỏi nên được nhận vào viện. Công việc của Cục Gạch là đi cài đặt WGM cho các khách hàng mới của netnam2. Mỗi lần đi cài như vậy, Cục Gạch được 50 ngàn. Sau này khi đã thân nhau rồi, mỗi lần lĩnh tiền, Cục Gạch gọi điện cho tôi (hồi đó toàn gọi từ số cố định của cơ quan) hẹn giờ rồi chạy qua chở tôi đi ăn. Từ chỗ nó qua chỗ tôi chỉ độ 3 phút đi xe máy.

Sở dĩ gọi là Cục Gạch vì tính tình, ngọai hình của nó y như cục gạch vậy. Vuông vức và thô ráp. Tâm của nó cũng vuông chằn chặn y như vậy. Nó không có đường cong. Nó không nghe lời bất cứ ai. Nếu có ai nói được nó thì người đó là tôi. Thằng này cự rất ghét người Bắc. Thế mà lại thân với bắc kỳ rặt như tôi. Điều thú vị nhất là tới nhà nó chơi, ba má nó đều nói tiếng Bắc.

Cho đến bây giờ, khi trở thành công dân Úc. Nó vẫn không dùng di động và đánh tennis vẫn đi chân đất nếu được phép. Nó có thể uống liên tục vài chai Heineken lạnh trong vòng vài phút trước sự kinh ngạc của Tuấn Mập. Hoặc uống cả thùng coca trong lúc xem mọi người đánh bài.

Trong đám account đầu tiên của netnam2, có một số đông là nhân viên và xếp của một facility ở Saigon thuộc công ty Morgan làm game 2D. Trong số đó có Tuấn, Namn và Phil. Sau này Morgan bên Mỹ phá sản, bằng nỗ lực phi thường của mình, anh Phil đã dựng nhóm họa sỹ người Việt của Morgan thành một cty 3D mà bây giờ rất nổi tiếng ở SG có tên gọi Glassegg. Namn trở thành giám đốc kỹ thuật của Glassegg. Tuấn Mập, xuất thân là tay lập trình cực giỏi, sau chán đời đi lang thang. Cuối cùng về làm ánh sáng cho Lush ở Lý Tự Trọng. Lush là do mấy người ở Glassegg bỏ tiền dựng nên. Gần 7 năm không gặp nhau, cách đây mấ năm, lần đầu tiên Namn dắt tôi vào Lush, gặp ngay Tuấn, thật mừng không tả xiết.

Lúc Phil dựng Glassegg, ngoài các nhân viên trung thành, anh gần như trắng tay. Một người bạn trên netnam2, là Fool, lúc đó cũng như bây giờ, là chủ tịch của công ty kiến trúc TTT, đã bị Phil thuyết phục làm office cho Glassegg và cho nợ tiền. Anh Fool và chị Hà vợ anh suốt mấy năm liền làm host cho dân netnam2 đế nhà ăn nhậu, oánh đàn, hát hò. Cả hai anh chị đều biết nhạc. Chị Hà là giảng viên nhạc viện. Anh Tâm là kiến trúc sư nhưng có thời là tay đệm piano được Trịnh Công Sơn ưng ý nhất. Phil cũng là một tay văn nghệ, lúc hứng lên anh cầm micro ở quán bar hát nhạc xưa (cả của Mỹ lẫn của Việt). Mà hát rất nghề.

Khi đi vào các building để tìm chỗ cho Glassegg, Phil đi cùng Rimc. Lúc đó Rimc mớ khoảng 29 tuổi và mới thôi làm giám đốc 3C Saigon. Hai thanh niên tài năng, ngon giai, sát gái, hào hoa và dâm đãng nhất Saigon ấy bước vào Melinh Point để thuê office. Tìm được tầng ưng ý, hai anh ghé qua một văn phòng của một cty Mỹ đã họat động, hình như là Nike, để ngó xem nội thất thế nào. Cô tiếp tân rất tinh tướng, không coi hai thanh niên hào hoa kia ra cái gì. Trong lúc Rimc mang sở trường của là uốn lưỡi năn nỉ gái ra để xin vào xem thì Phil chỉ thản nhiên bảo cô receptionist kia: Con mặt l^`n. Rồi bỏ đi.

Sau này Rimc làm cho TTT, trở nên nổi tiếng ở SG trong các hiệp hội doanh nhân. Năm ngoái hằng tuần thấy anh leo lên TV phát biểu rất hăng trong chương trình Làm Giàu Không Khó. Rimc có giọng nói rất đặc biệt, không ai nghe mà có thể nói Rimc là người ở đâu. Tâm tính của anh cũng vậy. Rất phức tạp. Anh cũng là người mưu trí. Tôi biết được ti tỷ mánh lới mẹo mực là nhờ học của anh.

No comments: