Friday, June 15, 2007

Blog 5xu - Mười năm Netnam 5

Phần 5

Do có thời gian rảnh nên bọn tôi hay nghĩ ra các họat động tập thể. Đầu tiên là offline ăn uống hát karaoke. Sau thì đi dã ngoại. Hai chuyến đi đáng nhớ là đi thác số 4 và cái biển gì ấy. Đi thác số 4 có đọan đi bộ đến tận biên giới campuchia, có cả bộ đội biên phòng đi cùng. Bây giờ vẫn còn ảnh chụp ngồi cùng con hongnc (tức Hồng Nam Cực mà anh em gọi là Hồng Nắng Cực hoặc Hồng Bắc Cực) ở bờ sông biên giới. Còn đi cái biển kia thì con Hongnc nó dạy cả đoàn nhảy cái qué gì ấy rất dâm tục.

Con hongnc này rất nhắng. Nó ở SG thất nghiệp mấy tháng. Tôi với nó chán chả có việc gì bèn đăng ký lớp đi học tiếng Pháp ở IDECAF. Buổi chiều tôi qua chở nó đi. Trước học thì phải ăn. Hết tiền nên chỉ ăn phở. Ăn xong con hongnc còn bảo tao không cho mày dùng khăn lạnh, lấy cái gì mà lau mồm, không dùng khăn (vì hai đứa hết sạch tiền). Nó đúng là đứa phụ nữ quái dị nhất mà tôi biết. Nó nghĩ ra đủ trò, trò nào cũng buồn cười và quái thai. Năm 1998 anh em hay đi xem bóng đá đêm ở quán cafe trên đường điện biên phủ. Trận nào mà nó thua độ nhìn nó ủ rũ phát thương. Con này nghiện nhạc của Sting, thuộc rất nhiều bài hát của anh này.

Các họat động tập thể thì còn có mảng đặc biệt là tham gia các họat động từ thiện của báo Tuổi trẻ. Anh em vận động trên mạng, vận động người quen. Điểm đặc biệt là tạo ra văn phòng tiếp nhận ở quán Kem Công Trường ở Hồ Con Rua. Thay phiên nhau ra trực để tiếp nhận tiền và đồ. Có lần nhiều đồ quá, phải thuê taxi chở về nhà tôi. Taxi chở về đến nơi cương quyết không lấy tiền vì biết là chở đồ từ thiện. Nhà tôi thành kho tập chung đồ trước khi mang qua báo Tuổi Trẻ. Có lần nhiều đồ quá, không thể quét nhà hay lau nhà. Xong đến hôm chuyển đồ đi thì lại huy động member của Netnam2 đến bốc vác. Có lần có một chú lạ hoắc cũng tham gia vận chuyển đồ. Bê ra hành lang thì chỉ qua cái biệt thự bên cạnh và nói: nhà ông em đấy. Nhà đấy là nhà của ông Lê Đức Anh.

Trên netnam2 còn một nhóm nữa chỉ có 2 người là kph và ntn. Hai người này là hai người lập dị nhất mà tôi biết. Lập dị là thế này. Quen họ 10 năm rồi mà tôi chưa bao giờ thấy họ cáu. Cũng chưa bao giờ họ hé mở gì về cuộc sống cá nhân. Mặc dù cả hai đều rất thân với tôi. Đặc biệt là ntn thì cực thân. Có buổi tối đang chat thì mưa dữ dội. Đài nói đường phố ngập hết. Tôi bảo ntn là có khi phải đi xem đường phố SG hóa thành sông thế nào. Một lúc sau hết mưa, ntn đã đi xe máy đến dưới cổng (tôi ngủ ở cty). Hai anh em đi lăng quăng ngắm đường ngập đến tận đêm. Kph và ntn một thời gian sau là trụ cột của rạp chiếu phim 212 Lý Chính Thắng, chuyên chiếu phim phụ đề tiếng Việt. Bây giờ 212 Lý Chính Thắng trở thành Cinebox nhưng kph và ntn không tham gia nữa. Anh Hùng và AMinh bây giờ manage cái Cinebox. Hồi còn 212, ntn là người dịch phụ đề tất cả các phim. Mỗi tuần 2 phim, đều như vắt chanh. Sau này cả kph và ntn theo đuổi các dự án riêng nên sao nhãng rạp. Kph vẫn phiêu lưu các trò show và cuối cùng đã thỏa mãn ước mơ của mình với việc trúng thầu làm laser, lighting và parachute cho lễ khai mạc Seagame ở sân Mỹ Đình. Ntn thì dính vào nghiệp báo chí sách vở (ntn là người đầu tiên dịch các cuốn sách về Bill Gates, làm giàu cho ối đầu nậu ở SG). Hiện ntn là trụ cột của tờ Saigon Citylife.

No comments: